Em Thùy
Đây là em Thùy.
Em Thùy mặc quần áo không bao giờ có dưới 4 màu. Tôi với e Thùy ở chung phòng, dùng chung 1 tủ quần áo. Mở tủ ra cái nào màu đen là của tôi, cái nào xanh xanh đỏ đỏ là của Thùy. Váy hoa, váy xòe, áo công chúa, bánh bèo, ren rủng các thứ đủ cả. Có đúng 1 hôm Thùy mặc vest đen quần âu, mọi người ngạc nhiên hỏi Thùy biến hình thành chị ML à. Nó bảo “Dạ không, em đi viếng đám ma.”
Bằng 1 cách thần kỳ nào nào đó tôi và em Thùy không có 1 điểm chung nào nhưng vẫn sống được với nhau. Tôi ngủ phải mở rèm, ko có ánh sáng tôi ko dậy được. Thùy ngủ thì phải tối om. Tôi chửi thề. Thùy thì chỉ biết kêu “Ngưng chửi tục!!!”
Có một lần tôi ốm, em Thùy đi làm về, hỏi tôi “Chị ăn cơm nhá? Không á, thế ăn cháo nhá? Em đi mua nhá? Không á, ăn cháo gói á? Ăn cháo gói có cái gì đâu mà ăn?” Xong em ấy…dỗ tôi như dỗ trẻ con. Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được con bé kém mình 4 tuổi đấy là một người phụ nữ trưởng thành, kiên nhẫn và dịu dàng.
Ba hôm sau tôi phát hiện ra em không những dịu dàng mà còn giàu nữa, nên tôi vay em 2 chục triệu,