Tôi tin vào sự học.

Năm 23 tuổi, tôi bay nửa vòng trái đất đến Nam Mỹ. Ở một đất nước xa lạ, tôi thấy người ta không sống như cách người Việt sống, không làm việc như cách người Việt làm việc, không yêu đương như cách người Việt yêu đương. Tôi thấy cuộc đời có vẻ phức tạp hơn tôi tưởng. Kiến thức, định kiến và lòng kiêu ngạo của tôi sụp đổ. Năm 23 tuổi, tôi bắt đầu học.

Tôi bắt đầu thắc mắc tại sao một sự việc lại diễn ra như vậy, một con người lại hành xử như vậy, tại sao xã hội lại vận hành như vậy. Tại sao ngày thương binh liệt sỹ các cửa hàng lại khuyến mại? Vắc-xin hoạt động như thế nào? Tại sao các chính phủ có xu hướng trọng dụng nhân tài? Thi thoảng tôi tìm được câu trả lời. Thi thoảng không.

Website Nguyễn Thị Mai Lan là nơi tôi chia sẻ những điều tôi đã nghiên cứu và trải nghiệm trong 4 năm qua. Mong bạn nhận được giá trị hữu ích khi đọc các bài viết của tôi. Cảm ơn bạn.

 

Bài Viết Mới

Hết chuyện đi Colombia thì đến chuyện đi học ở Indonesia. Đi Indonesia thì mình bớt nổi loạn hơn, sống trầm tĩnh yên bình hơn nhiều. Bên đó có 1
Gần 10 năm trước, mình đi du học. Lần đầu đặt chân đến nước bạn, người ta hỏi mình đến từ đâu, mình bảo Việt Nam. Họ hỏi lại Việt
Khi nhân viên bảo em muốn được đào tạo, ko có nghĩa là mình đào tạo cái gì cũng được. Mình từng mắc 1 cái sai lầm là lúc mình
Khi một bạn nhân viên nói: “Lúc đầu em cũng không thoải mái, nhưng start-up thì làm sao mình kỳ vọng mọi thứ nó bài bản chuẩn chỉ chuyên nghiệp
Ngày xưa mình chuyên gia có cái trò tặng sách, cho đến khi một chị sếp bảo với mình là: “Sách nó chỉ hay với người đi tặng, lời khuyên